Đêm hôm đó, tôi tận mắt nhìn tài khoản từ hơn 400,000 USDT bị dập xuống chỉ còn lại 7,000 USDT, cả người tôi như chết lặng.
Đường K trên màn hình điện thoại nhảy loạn xạ, tôi đã không dám mở chi tiết vị thế nữa. Mấy đêm liền tôi trằn trọc không ngủ được, trong đầu cứ lặp đi lặp lại một câu hỏi: Có phải mình vốn dĩ không nên động vào hợp đồng tương lai?
Nhưng nói thật, lần cháy tài khoản đó lại khiến tôi tỉnh ngộ. Tôi đã mất hơn ba năm, kiên trì từ 7,000 USDT tích góp lên thành 600,000 USDT. Sau chặng đường đó, tôi mới hiểu ra một đạo lý—rất nhiều lúc, không làm gì mới là thao tác đỉnh cao nhất.
Trước đây tôi có một thói xấu, sợ bỏ lỡ bất cứ sóng nào. Thấy giá coin nhúc nhích là muốn vào lệnh, lỗ thì vội vàng gỡ lại, suốt ngày dán mắt vào màn hình như một con bạc thực thụ. Sau khi cháy tài khoản, tôi bắt buộc mình phải soi lại toàn bộ lịch sử thua lỗ, tổng kết trong hai tuần liền. Kết quả phát hiện ra một sự thật đau lòng: 90% số tiền đều mất vào hai thói quen ngu xuẩn—một là dù xu hướng đã đảo chiều vẫn cố chấp không cắt lỗ, hai là nhìn lệnh đang lãi chuyển thành lỗ mà vẫn tiếc không chịu chốt.
Từ đó, tôi đặt ra cho mình ba nguyên tắc thép, không được phá vỡ dù chỉ một:
**Thứ nhất, tỷ lệ vào lệnh không bao giờ vượt quá 10%**
Cơ hội hấp dẫn đến đâu cũng không tăng vốn. Ví dụ chơi long ETH, tôi chỉ dùng đòn bẩy 3x thử nhẹ, có lãi là rút ngay, tuyệt đối không tham. Cứ hưng phấn lên là ví lại tiêu tan.
**Thứ hai, đặt stop loss và take profit ngay từ trước khi vào lệnh**
Lỗ 5% là cắt ngay, lãi đến 20% thì chốt trước một nửa, phần còn lại dùng trailing stop để giữ lợi nhuận. Không cho bản thân bất kỳ cơ hội do dự nào.
**Thứ ba, phần lớn thời gian cứ để tài khoản trống mà ngồi chờ**
80% biến động trên thị trường đều là nhiễu. Chỉ khi xu hướng trên khung ngày đủ rõ ràng tôi mới ra tay, còn lại kiên quyết chờ đợi.
Nói về một vài lệnh ăn đậm thực tế:
Lần BTC breakout ở một vị trí quan trọng, tôi vào không quá sớm cũng chẳng quá muộn, vừa đúng điểm giữa. Trong thời gian giữ lệnh, giá lên xuống mấy vòng tôi vẫn ngồi im, cuối cùng ăn được 70% tăng giá. Tất cả nhờ biết kiên nhẫn.
Khi BNB thủng hỗ trợ, tôi vào lệnh short ngay, không trung bình giá, không do dự, để nó chạy về đúng target. Đơn giản, dứt khoát nhưng thực sự hiệu quả.
Có lần khác, BTC phá vỡ giả, tôi chia nhỏ lệnh short, đặt stop loss cao hơn đỉnh trước một chút, kết quả bắt trúng sóng giảm mạnh.
Nói cho cùng, việc có lật tài khoản được hay không chẳng liên quan gì đến việc bạn canh màn hình bao lâu, dùng chỉ báo phức tạp đến mức nào. Mấu chốt chỉ ở hai chữ—kỷ luật. Có kiểm soát được bản thân không, có tuân thủ đúng chiến lược không, đó mới là ranh giới giữa thắng và thua.
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Đêm hôm đó, tôi tận mắt nhìn tài khoản từ hơn 400,000 USDT bị dập xuống chỉ còn lại 7,000 USDT, cả người tôi như chết lặng.
Đường K trên màn hình điện thoại nhảy loạn xạ, tôi đã không dám mở chi tiết vị thế nữa. Mấy đêm liền tôi trằn trọc không ngủ được, trong đầu cứ lặp đi lặp lại một câu hỏi: Có phải mình vốn dĩ không nên động vào hợp đồng tương lai?
Nhưng nói thật, lần cháy tài khoản đó lại khiến tôi tỉnh ngộ. Tôi đã mất hơn ba năm, kiên trì từ 7,000 USDT tích góp lên thành 600,000 USDT. Sau chặng đường đó, tôi mới hiểu ra một đạo lý—rất nhiều lúc, không làm gì mới là thao tác đỉnh cao nhất.
Trước đây tôi có một thói xấu, sợ bỏ lỡ bất cứ sóng nào. Thấy giá coin nhúc nhích là muốn vào lệnh, lỗ thì vội vàng gỡ lại, suốt ngày dán mắt vào màn hình như một con bạc thực thụ. Sau khi cháy tài khoản, tôi bắt buộc mình phải soi lại toàn bộ lịch sử thua lỗ, tổng kết trong hai tuần liền. Kết quả phát hiện ra một sự thật đau lòng: 90% số tiền đều mất vào hai thói quen ngu xuẩn—một là dù xu hướng đã đảo chiều vẫn cố chấp không cắt lỗ, hai là nhìn lệnh đang lãi chuyển thành lỗ mà vẫn tiếc không chịu chốt.
Từ đó, tôi đặt ra cho mình ba nguyên tắc thép, không được phá vỡ dù chỉ một:
**Thứ nhất, tỷ lệ vào lệnh không bao giờ vượt quá 10%**
Cơ hội hấp dẫn đến đâu cũng không tăng vốn. Ví dụ chơi long ETH, tôi chỉ dùng đòn bẩy 3x thử nhẹ, có lãi là rút ngay, tuyệt đối không tham. Cứ hưng phấn lên là ví lại tiêu tan.
**Thứ hai, đặt stop loss và take profit ngay từ trước khi vào lệnh**
Lỗ 5% là cắt ngay, lãi đến 20% thì chốt trước một nửa, phần còn lại dùng trailing stop để giữ lợi nhuận. Không cho bản thân bất kỳ cơ hội do dự nào.
**Thứ ba, phần lớn thời gian cứ để tài khoản trống mà ngồi chờ**
80% biến động trên thị trường đều là nhiễu. Chỉ khi xu hướng trên khung ngày đủ rõ ràng tôi mới ra tay, còn lại kiên quyết chờ đợi.
Nói về một vài lệnh ăn đậm thực tế:
Lần BTC breakout ở một vị trí quan trọng, tôi vào không quá sớm cũng chẳng quá muộn, vừa đúng điểm giữa. Trong thời gian giữ lệnh, giá lên xuống mấy vòng tôi vẫn ngồi im, cuối cùng ăn được 70% tăng giá. Tất cả nhờ biết kiên nhẫn.
Khi BNB thủng hỗ trợ, tôi vào lệnh short ngay, không trung bình giá, không do dự, để nó chạy về đúng target. Đơn giản, dứt khoát nhưng thực sự hiệu quả.
Có lần khác, BTC phá vỡ giả, tôi chia nhỏ lệnh short, đặt stop loss cao hơn đỉnh trước một chút, kết quả bắt trúng sóng giảm mạnh.
Nói cho cùng, việc có lật tài khoản được hay không chẳng liên quan gì đến việc bạn canh màn hình bao lâu, dùng chỉ báo phức tạp đến mức nào. Mấu chốt chỉ ở hai chữ—kỷ luật. Có kiểm soát được bản thân không, có tuân thủ đúng chiến lược không, đó mới là ranh giới giữa thắng và thua.